Giữa lòng thành phố mưa bay Trong cơn bão cát trĩu đầy ưu tư Nhớ em cô gái tháng mười Nhớ về ánh mắt nụ cười thơ ngây Bóng nàng trước vẫn còn đây Hình hài đơn lẻ những ngày rong chơi Nỗi niềm chắp vá tận trời Lòng se se buốt giữa đời đau thương Trời cho một kiếp vô thường Cho nàng sắc đẹp lại nhường sắc xuân Ta nhớ một nổi đơn thuần Nhớ về giây phút đã từng cho ta Nhớ đến cái tuổi mười ba "Nhường cơm sẻ áo" mặn mà cùng nhau
"Oái oăm bên tiếng mưa rào Một cô gái nhỏ khẽ chào xa xăm Đó là cô gái mười lăm Một người thiếu nữ tôi thầm yêu thương Tiếc đời bạc trắng vô thường Yêu nàng nhiều lắm lại nhường cho ai Cho ai bụi vẫn còn phai Có duyên không nợ trách ai đây người".
Bình luận
Trong cơn bão cát trĩu đầy ưu tư
Nhớ em cô gái tháng mười
Nhớ về ánh mắt nụ cười thơ ngây
Bóng nàng trước vẫn còn đây
Hình hài đơn lẻ những ngày rong chơi
Nỗi niềm chắp vá tận trời
Lòng se se buốt giữa đời đau thương
Trời cho một kiếp vô thường
Cho nàng sắc đẹp lại nhường sắc xuân
Ta nhớ một nổi đơn thuần
Nhớ về giây phút đã từng cho ta
Nhớ đến cái tuổi mười ba
"Nhường cơm sẻ áo" mặn mà cùng nhau
"Oái oăm bên tiếng mưa rào
Một cô gái nhỏ khẽ chào xa xăm
Đó là cô gái mười lăm
Một người thiếu nữ tôi thầm yêu thương
Tiếc đời bạc trắng vô thường
Yêu nàng nhiều lắm lại nhường cho ai
Cho ai bụi vẫn còn phai
Có duyên không nợ trách ai đây người".
Cảm giác thật khó tả